The poetry book Lấp Lánh Tình Nguời (Shining Human Love, ISBN 978-604-53-9257-7) collects Vietnamese poems that were composed by patients with leprosy or the care-giving nuns. Selected poems were skillfully replied /echoed by poets worldwide. The books are forwarded to the authors and donated to respective leprosy communities for giving back to donors /visitors at those places. All publication-related expenses were donated by FOU friends, and none was extracted from FOU charity fund. We would like to thank all artists, music composers, photographers, poets, sponsors, editors, and friends who helped to collect the articles or contributed to this book while preserving the rare and touching poems from the special poets in Vietnam. |
Xướng: TRĂNG VÀ THƠ -- Hàn Lệ Thu
Trăng hỡi trăng! Em van trăng đừng sáng, Cho lòng em tê điếng trọn đêm nay Trăng đừng nhuộm tàu dừa non ướt láng Mà mỉa mai đau xót lẫn chua cay! Không! Xê ra đừng ôm em thủ thỉ Đừng mơn man suối tóc lạnh không hồn Đừng hôn lên vành môi sầu vạn kỷ, Trăng về đi! Trả lại bóng hoàng hôn. Trăng vừa bảo: yêu thơ nên tìm đến? Không! Không! Không! Thơ chẳng có nơi này, Trăng xa lánh vì em là con bệnh, Đi tìm bao thi sĩ đẹp, thơ ngây... Trăng đã khóc, làm sao em không khóc! Thôi biết rồi, em đã biết trăng yêu Xin lỗi trăng đừng nhìn em hằn học, Đừng bỏ em quằn quại vũng cô liêu. Lại gần đây, gần em thêm chút nữa Cho người em thơm nức ánh trăng mơ Cho làn tóc ngọt ngào hơn giòng sữa, Toàn thân em tràn ngập thơ... thơ... thơ |
|
Họa: EM VÀ TRĂNG -- MB
Em hỡi em trăng mờ rồi trăng sáng Em biết không trăng tê tái đêm nay Trăng đổ tràn trên tóc em lai láng Trăng xót xa quằn quại lẫn chua cay Em, em ạ! Trăng ôm em thủ thỉ Trăng mơn man suối tóc lạnh ngập hồn Trăng hôn lên vành môi sầu vạn kỷ Trăng không màng đến cả bóng hoàng hôn Trăng vẫn biết yêu thơ nên tìm đến Trăng lao đao thơ tràn ngập nơi này Trăng đau đớn vì em mang cơn bệnh Trăng xót thương người em gái thơ ngây Em hãy khóc hãy ôm trăng mà khóc Em hãy yêu trăng rất đỗi thương yêu Em hờn dỗi hay là em trách móc Đừng bỏ trăng quằn quại vũng hoang liêu Em lại đây gần trăng thêm chút nữa Hương trần gian em thơm ngát mộng mơ Trăng đan tóc ngọt ngào hơn giòng sữa Toàn thân em hoá kiếp trở thành thơ |
Vertical Divider
|
Họa: TRĂNG VÀ EM -- Trần Đan Hà
Anh nhớ lại một đêm trăng ngời sáng Thắp tình lên cho nồng cháy men say Trăng đẫm ướt chảy tràn lan lênh láng Để ngùi thương thân phận xót xa, cay Trời không để ôm lòng chờ chung thủy Tủi niềm riêng nghe buốt lạnh ghê hồn Buồn như bám vào trong lòng vạn kỷ Như nỗi đời gậm nhấm giọt hoàng hôn Trong mơ thấy đêm trăng em hiện đến Trải hương hoa lên hạnh phúc nơi nầy Nhưng “che dấu nỗi nghiệt oan tật bệnh” Để se lòng thương cảm đến khôn khuây Thương em đã bao đêm anh thầm khóc Một “tâm hồn ủy mỵ lắm thương yêu” Nên đâu nỡ buông lời than trách móc Mong đuổi xua bóng dáng của cô liêu Anh muốn đến thăm em thêm lần nữa Mang bình an cho trăng đẹp nguồn mơ Nhưng “tóc đã bạc màu” hơn dòng sữa Nguyện ngày về chép lại mấy vần thơ! |
Họa: TRĂNG VÀ AI -- Tứ Diễm
(Kính dâng hương linh cố thi sĩ HLT) Vầng trăng xưa vẫn vô tình tỏa sáng, Mặc thơ ai sầu uất nghẹn bấy nay Vắt kiệt lòng, ý lời tuôn lai láng Buồn miên man xen vạn nỗi đắng cay... Trăng hỡi trăng, có nghe ai thủ thỉ Nỗi niềm riêng rét buốt cả linh hồn Môi héo úa suốt bao nhiêu thập kỷ Ngậm nỗi sầu lẻ bóng buổi hoàng hôn... Trăng ơi trăng, phải chăng trăng vừa đến Khi biết ai vừa vĩnh biệt cõi này Thoát trầm luân: tử, sinh, lão, bệnh, Hồn anh linh mãi thanh thản, ngất ngây... Trăng hỡi trăng, có vì ai trăng khóc? Thương cho ai đến chết mãi còn yêu... Dẫu đã biết tình trường không dễ học, Vẫn ngập chìm đắm đuối cõi tịch liêu... Trăng ơi trăng, nếu tái sinh kiếp nữa Có toại lòng ai đó đạt ước mơ Để tóc, môi ngọt ngào ngát hương sữa Và ánh nhìn luôn dào dạt nét thơ... |
ver. 4.0
|